HOÀNG HÔN CUỐI...!
(TNNT 03/12/2008)
Em cứ tìm, tìm mãi trong nhân gian
Hình bóng giai nhân thưở ấy phai mờ
Khi tỉnh men say ái tình vụng dại
Lại ngậm ngùi em nước mắt quay lưng
Viết cho anh, viết cho người ở lại
Viết cho em, kẻ sắp bước ra đi
Vội vàng chi để mà em không nói?
Không thấy rằng đường đời sắp phân ly!
Khóc đêm nay, khóc trọn đêm nay nữa
Khóc vì anh, vì em, vì tình đời
Mặn nồng phút chốc, ngọt ngào đầu môi
Để đắn cay tan vào từng đường máu!
Lặng nhìn hoang hôn rực đỏ cuối trời
Em chợt nhớ ở nơi bình yên ấy
Có còn ai ngắm cánh én trời chiều
Ngắm trăng rằm, ngắm ánh sao băng rơi
Anh từng nói tình anh không đổi thay
Không chuyển dời như ngàn cơn mộng ảo
Nhưng anh có biết cái tình yêu ấy
Có ngày biến mất, có ngày nhạt phai!
Anh trách em, anh đừng trách chi em!
Em yêu ai chỉ mang sầu mang hận
Phủ lên tấm lòng, phủ lên giấc mộng
Nỗi đau buồn, tàn úa, tháng không anh!
Người yêu ơi, sao anh trách em chi em?
Trách chi em sao vô tình băng giá?
Mà nên trách sao đường đời nghiêng ngả
Chuếnh choáng cơn say, điên đảo tình người
Vật vờ em thấy tay anh nắm tay
Say men cay, say luôn ngày khờ dại
Hoàng hôn cuối, em buồn...không nói...
Ngày mai rồi em cất bước...em đi...!
Nhãn
Copyrights @ Journal 2014 - Designed By Templateism - SEO Plugin by MyBloggerLab
0 nhận xét:
Đăng nhận xét