Chào các bạn!
Tình yêu là một món quà tuyệt vời mà tạo hóa đã dành đến cho hai người khi yêu nhau, và trong các bạn và cả tôi nữa đề đã và đang trải qua cái tuổi khát khao yêu và được yêu phải không nào?!
Và trong tình yêu nó cũng phát sinh bao điều khó nói, những thắc mắc không biết chia sẽ cùng ai và cả chuyện thầm kín của mỗi người nữa.!
Nay mình muồn gửi đến các bạn những bài viết, comment chia sẻ tâm trạng của những người trong cuộc để cùng cảm thông, chia sẽ và hy vọng chúng ta sẽ tìm được những câu trả cho những câu hỏi thầm kín của mình!
*************************
Nghiệt ngã hai chữ "trinh tiết"
Chúng ta chia tay nhau thôi! Câu nói của Minh khiến Phượng tưởng như đất dưới chân sụp xuống. Trời vẫn lất phất những hạt mưa bụi nhỏ li ti. Không khí ẩm ướt, thời tiết đang chuyển mùa. Dù đã cố kéo cao cổ áo lên tận mang tai nhưng hai từ “chia tay” Phượng vẫn nghe rõ.
Phượng không dám khóc mặc dù đôi mắt đã mọng đỏ. Dường như Minh cũng không dám nhìn thẳng vào Phượng, anh quay đi một chỗ khác. Không gian im phăng phắc. Chỉ có tiếng thở của cả hai người là gấp gáp, dồn dập. Họ đang xúc động bởi năm năm yêu nhau, thời gian đủ để một đứa trẻ bước qua lứa tuổi mẫu giáo thế mà nay lại chia tay nhau.
Dù đã lường trước mọi tình huống xảy ra, nhưng Phượng vẫn không thể kìm nổi tình cảm của mình. Minh vừa đi khỏi là Phượng đã khóc như mưa, cô ngồi thụp xuống trước cổng nhà tự hỏi: “Sao tình yêu đến với mình lại khó khăn đến vậy”. Giá mà Phượng không nói điều bí mật ấy cho Minh thì sự thể đã không ra thế này nhưng như thế là lừa dối sao? Mà sự dối trá không sớm thì muộn sẽ tự phơi bày. Có lẽ lúc ấy đấy người đau khổ dằn vặt nhiều hơn sẽ là Phượng cũng nên.
Phượng cay đắng chấp nhận sự thật dù thật khó và quá khứ lại trở về bên Phượng, khiến trái tim đang bị tổn thương của cô một lần nữa đau nhói. Năm mười tám tuổi, Phượng đã biết yêu. Mối tình đầu của Phượng là một cậu bạn cùng lớp. Đó là tình yêu của lứa tuổi học trò, nhưng cũng không kém phần lãng mạn giữa một cô học trò yêu văn thơ và một cậu học trò thích phác họa suy nghĩ của mình trên những khổ giấy lớn.
Món quà đầu tiên mà Duy tặng Phượng, chính là bức chân dung của Phượng mà Duy đã mất hàng tháng trời để vẽ. Bức tranh trông thật có hồn nhưng quan trọng hơn cả khi đó là lời tỏ tình có ý nghĩa nhất đối với Phượng. Họ đã yêu hết mình dù không quên cái đích quan trọng là vào được Đại họcRồi khi giấy báo đỗ Đại học đến với cả Duy và Phượng, hai trường Đại học hợp với năng khiếu của họ thì niềm vui tưởng chừng như đang được nhân ba, nhân bốn. Được mệnh danh là cặp đôi đẹp và có triển vọng nhất lớp. Cả Duy và Phượng lại càng trở thành thần tượng để các bạn trong lớp học tập khi vừa biết học lại vừa biết yêu.
Thế rồi chỉ trong một lần không làm chủ được bản thân, Phượng đã trao cái quý giá nhất của đời người con gái cho Duy. Hân hoan chẳng được bao lâu, phải bốn tháng sau Phượng mới phát hiện ra mình có bầu. Hoảng hốt và lo sợ, Phượng như người mất hồn. Không dám lên giảng đường khi cái bụng ngày càng to ra, nhưng điều đau hơn cả là mọi cuộc gọi đến Duy đều không ai nhấc máy. Duy đang trốn chạy và muốn từ bỏ cái thai đang lớn dần trong bụng của Phượng
Những lời thề non hẹn biển của Duy đâu rồi chỉ còn Phượng một mình. Chuyện vỡ lở, không chỉ có bố mẹ Duy mà cả Duy đều chối bỏ cái thai. Duy đã trốn chạy bằng cách chuyển nhà đến một nơi khác, mọi liên lạc với Phượng đều cắt đứt. Giữa sự sống và cái chết, Phượng đã chọn cái chết. Liều thuốc ngủ khiến cô mê man bất tỉnh, nếu bố mẹ Phượng không phát hiện kịp thì có lẽ Phượng đã không còn trên cuộc đời này.
Với cái thai năm tháng phải bỏ, Phượng đã trải qua nỗi đau về cả thể xác lẫn tinh thần đến cùng cực. Phải mất gần một năm sau đó, Phượng mới lấy lại được bình tĩnh nhưng khoảng thời gian đó quả là dài, dài như một thế kỷ. Dường như bầu trời khi đó phủ toàn một màu đen, mây cũng đen và vạn vật cũng đen. Bố mẹ Phượng đã phải bảo lưu một năm học cho Phượng những mong có một ngày nỗi đau sẽ nguôi ngoai và Phượng sẽ là Phượng như ngày nào. Và Phượng đã thực sự đứng dậy được dù chẳng khi nào nguôi ngoai những ký ức buồn.
Bốn năm Đại học rồi năm năm đứng trên bục giảng, nhìn đám học trò mở to đôi mắt nhìn và lắng nghe từng bài giảng ngữ văn của cô giáo, Phượng lại nghĩ đến những tháng năm học trò của mình - ngây thơ, trong trắng nhưng cũng đầy vụng dại. Chín năm đó Phượng đã khép lòng mình, mọi cánh cửa để đến được trái tim của Phượng đều bị đóng sập.
Chỉ đến khi gặp Minh - người thầy giáo dạy Phượng học lên Cao học, trái tim Phượng mới loạn nhịp. Hơn Phượng bảy tuổi, vẻ chín chắn nghiêm túc ở nơi anh khiến Phượng an tâm, nhưng cũng chính vẻ nghiêm túc đó khiến Phượng lo sợ về quá khứ vụng dại của mình. Nhưng khi càng yêu Minh thì Phượng lại thấy anh khác Duy hoàn toàn. Một người thầy giáo đức độ, chẳng bao giờ anh làm Phượng buồn bởi những bài thơ anh viết cho Phượng chính là lời tỏ tình khiến con tim Phượng biết yêu trở lại.
Tình yêu của họ đã có năm năm để thử thách, không có chỗ dành cho những nỗi buồn chỉ có những niềm vui, niềm hạnh phúc. Bỗng dưng những bài giảng của Phượng trở nên có hồn và sống động. Bởi thật đơn giản khi chính Minh là người mang đến cho Phượng cảm xúc mới, tình yêu cuộc sống.
Nhưng có lẽ chính vì điều đó mà để Phượng muốn nói sự thật sau lời cầu hôn chân thành của Minh. Phượng không muốn trở thành người dối trá, Minh cần phải biết quá khứ của Phượng có thể anh sẽ thông cảm và càng yêu Phượng thì sao? Và tất nhiên đó mãi mãi ý nghĩ trong ảo tưởng. Phượng đã lầm, Minh không thể vượt qua khi người con gái của mình đã không còn trong trắng như mình nghĩ
Nhìn ánh mắt của Minh là Phượng hiểu anh đang nghĩ gì, nhưng cô không nghĩ lời nói chia tay lại sớm đến thế. Không gian xung quanh Phượng lại phủ bằng một màu đen u ám, một màu đen Phượng đã từng trải qua. Minh đã đi xa thật rồi, rời khỏi thành phố này, “Thành phố mang tên Phượng” như tựa đề một bài thơ Minh đã viết tặng Phượng. Dù Phượng biết là Minh chẳng có lỗi gì cả nhưng sao sống mũi của cô cứ cay cay, nghèn nghẹt
Phượng nhìn lên bầu trời để nhìn chiếc máy bay đang bay, nó đã chở Minh bay xa, xa lắc. Phượng buồn quá, buồn đến tê tái lòng. Phượng phải làm gì đây khi sẽ còn có ai tiếp theo Minh rời khỏi “Thành phố mang tên Phượng”. Quá khứ vụng dại đó sẽ mãi đeo đẳng suốt cuộc đời của Phượng - người con gái cần được sẻ chia.
Theo HPGĐ
Nhãn
Copyrights @ Journal 2014 - Designed By Templateism - SEO Plugin by MyBloggerLab
nhung nguoi phu nu that kho vi chu trinh tiet nhung dan ong chung ta thi tot dep j dau khi nhung ham muon cua dan ong lai lam kho ho nhung nguoi ma thuong de sinh ra von da yeu ot nhung cau chuyen ma chung ta gap hang ngay that tro treu nhung noi dau ay dan ong qua ich ky de nhan ra rang ho dang mat di tinh yeu dich thuc chung ta co the ko mo rong long minh de tinh yeu,hanh phuc cua minh duoc hoan hao hon.toi mong rang nhung quan niem nay se thay doi theo nhip song va su doi thay cua thoi dai mong tat ca cac ban hay de nhung nguoi phu nu cua minh la thien than hanh phuc
Trả lờiXóaTOI LA NGUOI CON TRAI .TOI DA DOC CAU CHUYEN TREN ,TOI RAT CO AN TUONG.TOI CAM THAY SO PHAN RAT BAT CONG VOI NGUOI PHU NU .TRINH TIET U NO WA QUAN TRONG SAO .NO QUAN TRONG HON CA TY MA HAI NGUOI DA DANH CHO NHAU .MOT NGUOI DUC DO NHU MINH ,NGUOI THAY DANG KINH DO U .TOI NGHI BAN LEN CAM THONG TRUOC HOAN CANH DO .CHIA TAY DAU PHAI LA TAT CA .PHUONG DA TIET LO QUA KHU CUA MINH CHO MINH NGHE .CO AY DA KO NGAN NGAI .VAY MA BU LAI MINH NOI CHIA TAY ,BAT CONG ,BAT CONG .MINH KO XUNG DANG CO DC TINH YEU MA PHUONG DANH CHO .
Trả lờiXóamình cũng tin có một ngày sẽ có người thực sự yêu và hiểu phượng, bạn đừng buồn, sự trinh tiết là rất quan trọng nhưng mình nghĩ tình yêu còn quan trọng hơn, con người ai chẳng mắc sai lầm, hơn nữa sai lầm của ban là xuất phát từ tình yêu chứ đâu phải vì bạn là người hư hỏng, rồi sẽ có một người hiểu và thương yêu bạn thôi!mình tin là như vậy
Trả lờiXóamình cũng tin có một ngày sẽ có người thực sự yêu và hiểu phượng, bạn đừng buồn, sự trinh tiết là rất quan trọng nhưng mình nghĩ tình yêu còn quan trọng hơn, con người ai chẳng mắc sai lầm, hơn nữa sai lầm của ban là xuất phát từ tình yêu chứ đâu phải vì bạn là người hư hỏng, rồi sẽ có một người hiểu và thương yêu bạn thôi!mình tin là như vậy
Trả lờiXóanhung nguoi phu nu that kho vi chu trinh tiet nhung dan ong chung ta thi tot dep j dau khi nhung ham muon cua dan ong lai lam kho ho nhung nguoi ma thuong de sinh ra von da yeu ot nhung cau chuyen ma chung ta gap hang ngay that tro treu nhung noi dau ay dan ong qua ich ky de nhan ra rang ho dang mat di tinh yeu dich thuc chung ta co the ko mo rong long minh de tinh yeu,hanh phuc cua minh duoc hoan hao hon.toi mong rang nhung quan niem nay se thay doi theo nhip song va su doi thay cua thoi dai mong tat ca cac ban hay de nhung nguoi phu nu cua minh la thien than hanh phuc
Trả lờiXóa