HOÁN TỈNH THANH NIÊN HỒN
Đàn tại Trung Thành Thánh Thất, Tý thời 15-07 ĐĐ 13 (1938)
THI
Đời Đạo hai gánh nặng oằn,
Đường dài sao khỏi trở cùng ngăn.
Mây xanh chi xá cơn giông tố,
Mắt sáng ngại gì lúc chớp giăng.
Khí phách hùng anh xông bốn cõi,
Tâm hồn quân tử vững năm hằng.
Sơn hà gánh nợ chung nam nữ,
Dù trí, dù ngu cũng trọng phần.
BÀI
Lời tâm huyết chạm lòng thiết thạch,
Nhắn cùng ai là khách Thanh Niên.
Ấu thơ nặng nợ bút nghiên,
Nỗi cơn, nỗi áo thanh huyên nhọc nhằn!
Nỗi thầy bạn tập rèn un đúc,
Nỗi gia đình giáo dục sơm hôm.
Nhưng mong tài đức phi phàm,
Đảm đương trách nhiệm cho kham cho tròn.
Giữa thời cuộc nước non hiu quạnh,
Đời Thanh Niên không tránh nỗi khổ nàn.
Học đường là bước gian nan,
Phải cơn đau khổ thử gan anh hùng.
Địa Trung Hải đì đùng sóng vỗ,
Thái Bình Dương mây lố ánh hồng.
Đạo trời truyền khắp Tây Đông,
Hỡi người hiệp sĩ lướt xông độ đời.
Trông thế sự tơi bời tan rã,
Đoái đồng bào khó tả nên câu.
Tinh thần trụy lạc hằng lâu,
Vì mê vật chất thành sầu càng cao.
Giữa thời cuộc phong hào cuồn cuộn,
Khách mày râu nỡ luống ngồi coi?
Tấn tuồng diệt chủng ló mòi,
Ai ra cứu vớt giống nòi trầm luân?
Truy nguyên bịnh vì chưng tập quán,
Vì thói hư làm loạn dân lành.
Nỗi vì học thuyết cạnh tranh,
Nỗi lòng chuyên chế nảy sanh cường quyền.
Nỗi dân tộc chia riêng sắc giống,
Nỗi liệt cường mạnh được yếu thua.
Than ôi! Căn bịnh khôn ngừa,
Nên tuồng diệt chủng sớm trưa diễn hoài!
Cuộc đời dâu bể đổi thay sớm tối,
Biết chờ ai phá núi bắc cầu.
May đâu vang tiếng trống lầu,
Tam Kỳ phổ độ năm châu quảng truyền.
Người nghĩa sĩ hữu duyên gặp hội,
Kẻ Thanh Niên đường lối rẽ rành.
Ngang tàng bảy thước thân sanh,
Thanh Niên gánh nặng nhọc nhằn đừng than.
Chí những dọc nganh bốn bể,
Lòng toan cứu tệ di truyền.
Phải cơn đời đạo chinh nghiêng,
Dãi dầu sương tuyết há phiền nhọc thân.
Dù gặp cảnh phú bần quí tiện,
Dù gặp cơn tai biến cũng thường.
Lấm đầu bao quản thân lương,
Gìn lòng thanh bạch noi gương thánh hiền.
Trù kế hoạch đừng thiên đừng chấp,
Định phương châm chớ tốc, chớ trì.
Trước lo cách vật trí tri,
Chánh tâm, thành ý phòng khi trị bình.
Tứ đức trọn gia vững mối,
Quốc gia thành, xã hội an bình.
Thời kỳ bóng ác xê chinh,
Lương tâm canh cải, nhơn tình éo le.
Thanh Niên phải dặt dè cho lắm,
Bước đường đời phải ngắm cho xa.
Thử xem trình độ đàn ta,
Trước lo đạo đức an hòa dưới trên.
Đạo đức đủ là nền tảng đó,
Nhà Đại Đồng nào khó dưng đâu.
Quảng truyền Úc, Mỹ, Phi, Âu,
Đồng bào vạn quốc, năm châu một nhà.
Ai ai cũng nhìn Cha Thượng Đế,
Người người đều đồ đệ Tiên Ông.
Khắp chung Nam, Bắc, Tây, Đông,
Không giàu, không khổ, cũng không sang hèn.
Đã không kẻ đua chen lấn lướt,
Lại không tuồng mạnh được yếu thua.
Không còn trộm cướp tranh đua,
Cửa ngoài không đóng, gió mưa điều hòa.
Hồi tưởng lại thiết tha, tha thiết,
Đoạn tâm trườngai biết cho chăng?
Tiền đồ còn lắm trở ngăn,
Mắt xanh rõ thấu trắng đen mới tài.
Kìa Khổng Tử lạc loài Trần Thái,
Nọ Nhan Tăng nhịn đói theo Thầy.
Có đâu nhẹ gót thang mây,
Đã toan lên mặt múa mày hiếp dân.
Thầy nóng lòng phân trần cặn kẽ,
Muốn làm thinh không lẽ nào thinh.
Vì đâu nỗi sóng bất bình,
Vì đâu trên dưới hết tình tương thân?
Nước trụy lạc thần dân hữu trách,
Bớ này ai là Khách đương đời?
Cùng nhau kẻ chống,người bơi,
Dang tay thủy thủ đợi thời Tam Ngươn.
Hỡi các đấng chơn nhơn quân tử!
Gặp phải thời do dự nữa chi?
Thời gian lủi lủi trôi đi,
Khó mong cơ hội, thời kỳ độ dân.
Hãy ra mặt cầm cân công lý,
Biện phân rành phi thị ngụy chơn.
Nào ai ẩn dật thâm sơn,
Độ đời trước đã, luyện đơn mới thành.
Gánh nợ nước đàn anh lo trước,
Dân khôn nhờ bước đầu tiên.
Trọng phần là đám Thanh Niên,
Dù nam, dù nữ chẳng riêng ai nào.
Vui trước cảnh thiên lao vạn khổ,
Lượng Thanh Niên đại lộ khoan hồng.
Tung hoành bể Bắc, non Đông,
Đội trời, đạp đất lướt xông dặm ngàn.
Lấy khí phách phá tan ác tập,
Đem tài năng bồi đắp sơn hà.
Gia đình xong phận tề gia,
Non sông đáng mặt tài ba siêu quần.
Tánh cương trực phá vòng mây tối,
Lượng công bình xây đổi trào lưu.
Dưỡng thành đạo đức nên người,
Màng chi góc bể chân trời xa xăm.
Thất bại để rèn tâm chí sĩ,
Gian lao nhiều năm nung chí anh hùng.
Thanh Niên là tuổi vẫy vùng,
Phá tan ác tập mở tung cuổi lồng.
Dầu thất bại, thành công, định mạng,
Hạ thủ rồi chớ ngán mà lơi.
Thất, thành xin phó mạng Trời,
Kiên tâm,trì chí chiều mơi ắt thành.
Trối thay kẻ đồ danh trục lợi,
Mặc dù ai sớm tối cuối lòn.
Lòng đen mà miệng tợ son,
Gớm thay mật ngột vì ngon hại ruồi.
Thanh Niên chớ dễ vui mà lạc,
Thanh Niên đừng ức đạt mà sai.
Đừng vì nhảm luận chê bai,
Dở dang sự nghiệp lạc phai tất thành.
---------------------
Đây là thánh giáo của Cao Đài giáo (1938), hãy bỏ qua những gì liên quan đến tôn giáo và tâm linh thì đây là bài học mà chúng ta cần phải chiêm nghiệm với trọng trách là một thanh niên trong một xã hội còn nhiều khiếm khuyết, và là lời thúc giục thanh niên chúng ta lên đường lập thân, xây dựng tổ quốc, xã hội...
Đàn tại Trung Thành Thánh Thất, Tý thời 15-07 ĐĐ 13 (1938)
THI
Đời Đạo hai gánh nặng oằn,
Đường dài sao khỏi trở cùng ngăn.
Mây xanh chi xá cơn giông tố,
Mắt sáng ngại gì lúc chớp giăng.
Khí phách hùng anh xông bốn cõi,
Tâm hồn quân tử vững năm hằng.
Sơn hà gánh nợ chung nam nữ,
Dù trí, dù ngu cũng trọng phần.
BÀI
Lời tâm huyết chạm lòng thiết thạch,
Nhắn cùng ai là khách Thanh Niên.
Ấu thơ nặng nợ bút nghiên,
Nỗi cơn, nỗi áo thanh huyên nhọc nhằn!
Nỗi thầy bạn tập rèn un đúc,
Nỗi gia đình giáo dục sơm hôm.
Nhưng mong tài đức phi phàm,
Đảm đương trách nhiệm cho kham cho tròn.
Giữa thời cuộc nước non hiu quạnh,
Đời Thanh Niên không tránh nỗi khổ nàn.
Học đường là bước gian nan,
Phải cơn đau khổ thử gan anh hùng.
Địa Trung Hải đì đùng sóng vỗ,
Thái Bình Dương mây lố ánh hồng.
Đạo trời truyền khắp Tây Đông,
Hỡi người hiệp sĩ lướt xông độ đời.
Trông thế sự tơi bời tan rã,
Đoái đồng bào khó tả nên câu.
Tinh thần trụy lạc hằng lâu,
Vì mê vật chất thành sầu càng cao.
Giữa thời cuộc phong hào cuồn cuộn,
Khách mày râu nỡ luống ngồi coi?
Tấn tuồng diệt chủng ló mòi,
Ai ra cứu vớt giống nòi trầm luân?
Truy nguyên bịnh vì chưng tập quán,
Vì thói hư làm loạn dân lành.
Nỗi vì học thuyết cạnh tranh,
Nỗi lòng chuyên chế nảy sanh cường quyền.
Nỗi dân tộc chia riêng sắc giống,
Nỗi liệt cường mạnh được yếu thua.
Than ôi! Căn bịnh khôn ngừa,
Nên tuồng diệt chủng sớm trưa diễn hoài!
Cuộc đời dâu bể đổi thay sớm tối,
Biết chờ ai phá núi bắc cầu.
May đâu vang tiếng trống lầu,
Tam Kỳ phổ độ năm châu quảng truyền.
Người nghĩa sĩ hữu duyên gặp hội,
Kẻ Thanh Niên đường lối rẽ rành.
Ngang tàng bảy thước thân sanh,
Thanh Niên gánh nặng nhọc nhằn đừng than.
Chí những dọc nganh bốn bể,
Lòng toan cứu tệ di truyền.
Phải cơn đời đạo chinh nghiêng,
Dãi dầu sương tuyết há phiền nhọc thân.
Dù gặp cảnh phú bần quí tiện,
Dù gặp cơn tai biến cũng thường.
Lấm đầu bao quản thân lương,
Gìn lòng thanh bạch noi gương thánh hiền.
Trù kế hoạch đừng thiên đừng chấp,
Định phương châm chớ tốc, chớ trì.
Trước lo cách vật trí tri,
Chánh tâm, thành ý phòng khi trị bình.
Tứ đức trọn gia vững mối,
Quốc gia thành, xã hội an bình.
Thời kỳ bóng ác xê chinh,
Lương tâm canh cải, nhơn tình éo le.
Thanh Niên phải dặt dè cho lắm,
Bước đường đời phải ngắm cho xa.
Thử xem trình độ đàn ta,
Trước lo đạo đức an hòa dưới trên.
Đạo đức đủ là nền tảng đó,
Nhà Đại Đồng nào khó dưng đâu.
Quảng truyền Úc, Mỹ, Phi, Âu,
Đồng bào vạn quốc, năm châu một nhà.
Ai ai cũng nhìn Cha Thượng Đế,
Người người đều đồ đệ Tiên Ông.
Khắp chung Nam, Bắc, Tây, Đông,
Không giàu, không khổ, cũng không sang hèn.
Đã không kẻ đua chen lấn lướt,
Lại không tuồng mạnh được yếu thua.
Không còn trộm cướp tranh đua,
Cửa ngoài không đóng, gió mưa điều hòa.
Hồi tưởng lại thiết tha, tha thiết,
Đoạn tâm trườngai biết cho chăng?
Tiền đồ còn lắm trở ngăn,
Mắt xanh rõ thấu trắng đen mới tài.
Kìa Khổng Tử lạc loài Trần Thái,
Nọ Nhan Tăng nhịn đói theo Thầy.
Có đâu nhẹ gót thang mây,
Đã toan lên mặt múa mày hiếp dân.
Thầy nóng lòng phân trần cặn kẽ,
Muốn làm thinh không lẽ nào thinh.
Vì đâu nỗi sóng bất bình,
Vì đâu trên dưới hết tình tương thân?
Nước trụy lạc thần dân hữu trách,
Bớ này ai là Khách đương đời?
Cùng nhau kẻ chống,người bơi,
Dang tay thủy thủ đợi thời Tam Ngươn.
Hỡi các đấng chơn nhơn quân tử!
Gặp phải thời do dự nữa chi?
Thời gian lủi lủi trôi đi,
Khó mong cơ hội, thời kỳ độ dân.
Hãy ra mặt cầm cân công lý,
Biện phân rành phi thị ngụy chơn.
Nào ai ẩn dật thâm sơn,
Độ đời trước đã, luyện đơn mới thành.
Gánh nợ nước đàn anh lo trước,
Dân khôn nhờ bước đầu tiên.
Trọng phần là đám Thanh Niên,
Dù nam, dù nữ chẳng riêng ai nào.
Vui trước cảnh thiên lao vạn khổ,
Lượng Thanh Niên đại lộ khoan hồng.
Tung hoành bể Bắc, non Đông,
Đội trời, đạp đất lướt xông dặm ngàn.
Lấy khí phách phá tan ác tập,
Đem tài năng bồi đắp sơn hà.
Gia đình xong phận tề gia,
Non sông đáng mặt tài ba siêu quần.
Tánh cương trực phá vòng mây tối,
Lượng công bình xây đổi trào lưu.
Dưỡng thành đạo đức nên người,
Màng chi góc bể chân trời xa xăm.
Thất bại để rèn tâm chí sĩ,
Gian lao nhiều năm nung chí anh hùng.
Thanh Niên là tuổi vẫy vùng,
Phá tan ác tập mở tung cuổi lồng.
Dầu thất bại, thành công, định mạng,
Hạ thủ rồi chớ ngán mà lơi.
Thất, thành xin phó mạng Trời,
Kiên tâm,trì chí chiều mơi ắt thành.
Trối thay kẻ đồ danh trục lợi,
Mặc dù ai sớm tối cuối lòn.
Lòng đen mà miệng tợ son,
Gớm thay mật ngột vì ngon hại ruồi.
Thanh Niên chớ dễ vui mà lạc,
Thanh Niên đừng ức đạt mà sai.
Đừng vì nhảm luận chê bai,
Dở dang sự nghiệp lạc phai tất thành.
---------------------
Đây là thánh giáo của Cao Đài giáo (1938), hãy bỏ qua những gì liên quan đến tôn giáo và tâm linh thì đây là bài học mà chúng ta cần phải chiêm nghiệm với trọng trách là một thanh niên trong một xã hội còn nhiều khiếm khuyết, và là lời thúc giục thanh niên chúng ta lên đường lập thân, xây dựng tổ quốc, xã hội...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét