Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009

Gửi pà kon một số câu chuyện để xả xì trét nè!

Share
Bóng đá

Một cầu thủ bóng đá hỏi cha cố:
- Thưa cha. Đá bóng vào ngày chủ nhật có phải là tội lỗi không?
- Khi cha xem con đá thì cha nghĩ rằng bất cứ ngày nào mà con ra sân thì ngày đó đều có tội.

Không đáng

Một anh chàng đang đi trên phố thì có người lạ chặn đường, mời mua "thần dược" của nam giới Viagra. Anh ta hỏi giá và người lạ mặt cho biết, mỗi viên có giá 300 nghìn đồng.
Anh chàng lắc đầu:
- Ồ, không đáng đâu!
- Vậy thì 150 nghìn nhé!
- Không, không đáng đâu!
- 100 nghìn vậy!
- Không đáng đâu!
- Giá chót này, 50 nghìn!
- Vẫn không đáng!
Người lạ cáu:
- Nghe này, loại thuốc này có giá 10 đôla một viên. Tôi cần tiền mới bán rẻ như cho. Thế quái nào mà ông lại bảo là nó không đáng giá ấy?
- Thuốc thì đáng giá lắm, còn vợ tôi thì không.

Gặm nhấm

Vợ đang đọc báo quay sang chồng hỏi:
-Anh yêu, có phải loài gặp nhấm đặc biệt hôi hám và phàm ăn không?
-Đúng vậy đấy con chuột bé nhỏ của anh!

Cũng thế

Sau khi về hưu, cặp vợ chồng già suốt ngày quấn quýt bên nhau, hàn huyên tâm sự đủ thứ chuyện. Một hôm, người chồng hỏi, nếu ông chết trước thì người vợ sẽ làm gì.
Bà vợ đáp:
- Thì em sẽ tìm thuê chung một ngôi nhà với vài quả phụ hoặc phụ nữ độc thân khác ít tuổi hơn em cho khuây khoả nỗi buồn. Vì em khá trẻ so với tuổi, nên những phụ nữ đó phải ít tuổi hơn em thì mới hợp.
Rồi bà hỏi lại:
- Nhỡ em chết trước anh thì sao?
- Anh cũng sẽ làm như thế!

Đặc ân

Tổng thống đang đi thăm một khu dân cư và mọi người đều diện bộ quần áo đẹp nhất của mình. Tất cả đứng dọc hai bên đường đi để mong nhận được sự quan tâm của ngài.
Một người dân địa phương mặc bộ quần áo đi lễ đẹp nhất của mình và đinh ninh Tổng thống sẽ ngừng lại và nói chuyện với mình. Ông ta đứng cạnh một kẻ vô gia cư rất hôi hám. Chợt Tổng thống đi ngang, kề vào tai gã vô gia cư thì thầm câu gì đấy rồi đi ngang tiếp. Không thể tin được là Tổng thống lại không thèm đếm xỉa đến mình, ông bèn đến bên kẻ vô gia cư nọ và nhanh chóng thương lượng đổi bộ quần áo xịn của mình lấy bộ đồ rách rưới của kẻ khốn cùng, các thêm tất cả số tiền đang có trong ví.
Mặc bộ quần áo hôi hám ấy vào, ông ta chạy như bay xuống phố, vòng ra phía trước đón đầu Tổng thống để mong có cơ hội được diện kiến và tiếp chuyện.
Vừa may Tổng thống đi đến, nhác thấy ông ta, ngài tiến lại gần, vẻ mặt cực kỳ niềm nở làm người đàn ông như nở từng khúc ruột. Thế rồi, ngài kề vào tai ông ta thì thầm:
- Lúc nãy ta đã bảo ngươi cút khỏi đây với mớ giẻ rách khốn kiếp này rồi mà?

Bài học công sở

Sau khi tốt nghiệp đại học, một chàng trai bắt đầu cuộc hành trình xin việc đầy khó khăn. Nhiều vòng thi và nhiều lần trượt, cuối cùng, chàng cũng được một công ty tuyển dụng, với điều kiện phải trải qua một thử thách nhỏ.
Viên quản lý giảng giải:
- Nếu cậu vào làm ở công ty này, chàng trai trẻ, có hai điều cậu cần phải học và điều thứ hai là chúng tôi rất để ý đến sự sạch sẽ của công ty. Cậu có lau chân vào tấm thảm trước khi bước vào phòng này không?
Chàng thanh niên trả lời:
- Tất nhiên rồi, thưa ngài.
- Và một vấn đề nữa, điều quan trọng hàng đầu chúng tôi cần ở một nhân viên là sự trung thực. Ở đây không hề có tấm thảm nào cả.

Tha thứ

Sau khi giảng về lòng vị tha, vị linh mục hỏi các giáo dân của mình ai sẽ sẵn sàng tha thứ cho kẻ thù. Khoảng một nửa trong số họ giơ tay lên.

Chưa hài lòng, ông giảng thêm 20 phút nữa và hỏi lại câu hỏi cũ. 80% giáo dân giơ tay. Vẫn chưa hài lòng, ông giảng thêm 15 phút nữa và lặp lại câu hỏi trên. Nôn nóng về bữa ăn trưa tuyệt vời của ngày chủ nhật, tất cả giáo dân đều đưa tay lên trừ một ông lão.
- Ông Jones, ông không sẵn sàng tha thứ cho kẻ thù à?
- Tôi không có kẻ thù nào.
- Thật lạ lùng. Thế ông bao nhiêu tuổi rồi?
- 86.
- Ông Jones này, ông hãy vui lòng lên đây và cho mọi người biết bí quyết để một người sống đến 86 tuổi mà không có một kẻ thù nào cả.
Ông lão bước lên phía trước rồi từ từ quay lại:
- Dễ ợt. Chẳng qua là tôi sống lâu hơn chúng nó thôi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét